Hành trình tìm kiếm anh-dev-lạnh-lùng-boy
Mình bắt đầu làm việc ở Chợ vào tháng 8/2020, lúc đó mình vừa tròn 24 tuổi, công ty ít hơn 100 người, và số người mắc Covid ở Việt Nam vẫn đang được đánh số. Mình lên văn phòng khi mọi người lánh dịch ở nhà, chào hỏi mọi người qua video trên FB công ty, và làm quen với team của mình, team Foundation – SRE thông qua cậu em nhỏ hơn mình 1 tuổi vừa thực tập xong. Những ngày đầu làm việc thực sự là những ngày mình thấy choáng ngợp, vì vốn dĩ kiến thức mình không quá vững, không một chút kiến thức về Web Frontend (giờ vẫn thế), Backend lại còn yếu, công nghệ công ty đang dùng thì lạ với mình. Chẳng biết chém gió gì mà lại pass được interview :))).
Lúc phỏng vấn vào Chợ, mình có 2 options để chọn, làm một Backend Engineer ở team Revenue, hoặc làm một SRE Engineer ở Foundation. Mình chọn Foundation – SRE (là team của anh Luyện bây giờ) do thực sự lúc đó mình hiểu công việc của một Backend Engineer, nhưng lại không hình dung được làm SRE là làm gì. Mình pick SRE chỉ vì cái tên của team - Foundation. Theo như tưởng tượng của mình, Foundation là những người đặt nền móng đầu tiên cho tất cả mọi thứ, mà người đặt nền móng đầu tiên thì chắc là phải giỏi code lắm chứ. Trong đầu mình cứ tưởng tượng đến mấy anh dev lạnh lùng boy, những mastermind đằng sau các sản phẩm của Chợ, là người code những dòng code đầu tiên của project, và cũng là người đưa nó tới thành công, dream team của mình đây rồi chứ đâu nữa, ahihi …
Thế là mình làm dev SRE trong … suốt quá trình thử việc :))), ít nhất là trong 2 tháng này mình cũng đã làm được một việc mình mong ước bấy lâu – cùng đồng đội viết ra những dòng code đầu tiên cho project, là tiền thân của Service Portal hiện nay anh em dev vẫn dùng (hưởng fame ké thôi chứ code mình chắc không còn trên đó nữa). SRE là một hướng đi tốt, đến bây giờ vẫn đang là hot trend trên thị trường. Mình thì thích code, SRE thì không được code nhiều lắm, nhưng lại đòi hỏi kiến thức rất nặng về mặt hạ tầng, cái mà mình không biết. Lúc này mình mới thật sự hiểu ra ý nghĩa của “Foundation”, đó đúng là những người đặt nền móng, nhưng là nền móng về mặt hạ tầng, chứ không phải là mấy anh lạnh lùng boy, code như cái máy mà mình tâm tư.
Mình hỏi sếp:
- Anh ơi có gì để code không?
- Có nhiều em, code Ad Review không?
- Hứa là dui nha
- Dui mà
- Ô cê con dê
Ad Review – nỗi ám ảnh mà ai mới vào Chợ cũng phải trải qua, mình join vào làm Ad Review cũng ngắn gọn như cái cách mình quyết định làm SRE vậy :))).
Ad Review mà mình làm, không phải chỉ là website duyệt tin, mà phần lớn hơn rất nhiều là con bot tự động duyệt tin nữa (cái con bot mà user hay complain là sao nó cứ từ chối tui hoài đó quí dị, hihi). Sau này nhìn lại, tuy mình đã có cơ hội làm nhiều project mang tính cốt lõi hơn Ad Review, nhưng khi có ai đó hỏi highlight của mình khi làm việc ở Chợ là gì, Ad Review sẽ luôn là thứ mình nhắc đến đầu tiên vì nó thật sự khác biệt so với các project còn lại. Nó mở ra cho mình một “cánh đồng xanh” rộng lớn, nơi mà mình được tự do thử nghiệm tất cả những thứ mà mình có thể nghĩ ra. Mình đã chạy thử rất nhiều giải thuật tìm hình ảnh tương tự để tạo ra con bot check trùng lặp hình ảnh lầy lội, cùng với thằng anh em trùng lặp nội dung cũng nhây không kém. Lúc đó mình đang học bổ túc Khoa học Dữ Liệu, nên mình áp dụng luôn môn học vào thực tiễn để tạo nên một số con AI cho Ad Review. Rồi mọi người lại hỏi “Mình làm vậy biết nó chạy có đúng không? Chứng minh nó chạy đúng kiểu gì nhỉ?”. Mình lại lọ mọ qua từng bài học thống kê để làm ra mô hình kiểm duyệt lại hệ thống kiểm duyệt :))).
Cứ như vậy, bài toán mà mình được giải lại bắt nguồn từ câu hỏi chứ không phải là yêu cầu trực tiếp. Đôi khi mình cũng không biết phải làm sao để giải được, sếp mình cũng như mình, lắm lúc chỉ có trái bí trong đầu. Thú vị là nằm ở chỗ đó, vì không có một quy chuẩn nào cho giải pháp của Ad Review cả, miễn mình cảm thấy nó khả thi là được. Mặc dù lúc đó mình code rất ngây thơ, nhưng mình vẫn rất vui vì từ đó đến giờ, sau rất nhiều thay đổi, những dòng code xưa cũ nhất của mình vẫn nằm ở đó và làm tốt nhiệm vụ của nó.
- Sếp, hay là mình làm lại cái “xương sống” của Chợ nhỉ? - một buổi chiều cách đây hơn 2 năm, mình đã nói vậy. Chợ mình có một cái “xương sống”, nơi chứa tất cả thông tin về tin đăng của user, các hệ thống còn lại sẽ bám vào “xương sống” này để tạo nên một cái Chợ. Tại sao phải làm lại thì lại là một câu chuyện dài kể không hết. Việc xây dựng lại “xương sống” là thứ làm mình cảm thấy cảm lạnh nhất trong đống plan dài hạn của dev team năm đó, vì “xương sống” mà đau thì Chợ cũng không thể đứng vững, đó là thứ sẽ ảnh hưởng đến tất cả các business nếu làm không khéo. Không phải do mình tự tin, thật ra mình sợ không làm được hơn là thấy hứng thú. Nhưng mình chợt nhớ đến lúc mình còn đi học, có những bài tập khó giải hoài chẳng ra mà giờ lại thấy rất dễ. Những thứ nhằn nhất mình từng đối mặt lúc nhỏ lại trở thành mấy thứ nhỏ nhặt khi mình lớn. Vậy đến một lúc nào đó trong tương lai, nếu mình được trở thành anh dev ngầu lòi, có phải những thứ mình đang lo lắng lúc này sẽ bổng dưng bé lại vừa bằng thằng ku 25 tuổi? Vậy nên mình cosplay anh dev ngầu lòi, buộc bản thân nói ra để không còn đường rút lui nữa, cơ hội chỉ đến có 1 lần thôi =)), chẳng mấy lúc mà một công ty muốn làm lại bộ “xương sống” của họ cả.
Sếp bảo “Chắc để X làm, em làm cái này đi nè”, đại loại vậy :)), cơ bản là những đêm trăn trở bứt cánh hoa đã trở nên vô nghĩa. Thôi thì ít nhất là mình cũng có kinh nghiệm cosplay, lần sau sẽ làm tốt hơn :)).
Đầu năm 2023, chẳng biết tại làm sao, mình lại trở thành driver của project đập đi xây lại bộ “xương sống” của Chợ (ghê chưa ghê chưa). Lúc đó mọi thứ đối với mình cũng chưa thực sự rõ ràng, chẳng biết có làm được không, cũng không biết sẽ cần bao nhiêu thời gian để làm. Đó là chuỗi ngày vừa làm, vừa review lại thiết kế, thấy sai thì bỏ và làm lại cái khác, collab với hầu như tất cả các team tech để chung tay xây dựng cái lõi mới cho Chợ. Lúc đầu mình cũng không biết phải bắt đầu từ đâu, mình chỉ có thể nhìn ra được hướng đi sau một hồi làm bậy, quan trọng nhất là “get your hand dirty” dù cho có phải mò trúng thứ gì đi nữa :)).
Nếu thuyết đa vũ trụ trên phim Marvel là đúng, mình tin câu hỏi ngày hôm đó đã đưa mình đến với vũ trụ hiện tại, nơi mình được nhận thêm nhiều project hay ho hơn, được collab với các anh chị em đồng nghiệp xịn xò, được mọi người giúp đỡ và truyền đạt thêm những kiến thức mới, được làm việc trực tiếp với các World Class Engineer của Carousell để có cái nhìn ra thế giới ngoài kia. Quan trọng nhất là mình sẽ còn được thấy code của mình hoạt động ở Chợ, có lẽ là trong khoảng thời gian rất lâu nữa.
50 tháng làm việc ở Chợ, hầu hết thời gian mình làm việc một mình, design một mình, code một mình, fix bug cũng một mình. Nhưng cái vui của việc một mình là mình được cơ động, tháng trước mình làm với Revenue, tháng sau mình làm với Verticals, tháng tới nữa mình làm với MF, sau đó thì mình làm với Data, cùng lúc đó thì mình có thể ngồi chém gió với mấy anh Carousell, review code cho mấy anh Platform, debug phụ mấy sếp SRE nữa, vui mà :)). Trước giờ mình chưa từng có một trải nghiệm gói gọn tất cả trong một như thế, mình có cơ hội kết thân với tất cả mọi người, làm việc với tất cả các team, tất nhiên là không tránh khỏi việc để lại dấu răng ở nhiều chỗ :)).
Mình cứ nghĩ thứ mình viết cuối cùng ở Chợ sẽ là code, nhưng không ngờ mình lại viết blog. Ước gì viết văn dễ như viết code, mình sẽ cố gắng viết đẹp như code vậy. Dù sao thì có thứ gì đó để lại mà ai cũng có thể đọc được thì vẫn tốt hơn nhỉ :)). Mình sẽ bước tiếp trên con đường tìm kiếm hình mẫu lí tưởng về anh dev lạnh lùng boy mà mình vẫn theo đuổi, cảm ơn tất cả anh chị em đã đồng hành suốt thời gian qua với mình, đã trao nhiều cơ hội để mình được cháy hết mình, chúc công ty làm ăn thuận lợi để có thể duy trì server cho em được dùng code của em mỗi ngày ạ :)). Biết đâu một ngày nào đó, mình sẽ mua được căn nhà đầu tiên nhờ vào chính những dòng code của mình, mua được chiếc xe để đưa con mình đến trường, đúng như trách nhiệm ban đầu mà Chợ đã và đang làm cho cộng đồng.
Từ một người em dấu tên – Tuấn nè :)))